Hầu hết mọi người chấp nhận làm việc chăm chỉ vì tiền suốt đời, dành dụm để nghỉ hưu, hy vọng sẽ trúng số và có thời gian để tận hưởng thành quả của cuộc đời lao động vất vả của họ.
Và họ gọi đó là “Hạnh phúc“.
Thật đáng buồn là họ sẽ không có nhiều may mắn để tận hưởng những thành quả đó, cũng không thể dành những quãng thời gian chất lượng nhất của họ trong cuộc đời cho những người thân yêu.
“Thay đổi” đối với họ là thứ xa xỉ, là điều cuối cùng họ nghĩ đến. Và hầu hết với mọi người, đó là điều nuối tiếc sau cùng trước khi nhắm mắt xuôi tay.
Cái “hạnh phúc” này được gọi là một cuộc đua của chuột, là một cuộc truy đuổi vô tận, vô nghĩa, tự bị đánh bại giống như một con chuột chạy trong vòng bánh xe để cố gắng kiếm một phần thưởng vô ích như pho mát.
Tóm tắt cuộc đua của chuột: đi học lấy tấm bằng, tìm một công việc, lấy vợ/chồng, sinh con, trả các khoản nợ, leo một vài nấc thang sự nghiệp, ngập trong bia rượu/chất kích thích/mua hàng giảm giá, năm đi chơi 2 lần, làm việc trong 45 năm, kết thúc.
Trân trọng mời bạn xem phim ngắn Happiness (của Steve Cutts) mô tả hạnh phúc trong cuộc đua của chuột.